Thứ Ba, 16 tháng 9, 2008

Con đò

Có nhiều người đã nói với mình sao lại trọn cái ava này, trông nó thật buồn, hoang vu và hiu quạnh...Không biết giải thích (hay không muốn?) vì muốn giữ riêng cho mình cái ý nghĩa của nó. Mới đây có một người bạn nhỏ cũng nói tương tự như mọi người và mình đã giải thích. Cuộc sống là vậy bộc lộ mình nhiều quá thì càng bị lộ "gót chân Asin".

Vào blog của một người bạn chợt thấy một entry về con đò. Copy lại dán vào của mình để cho ai đó đọc và hiểu thêm một chút về con đò...Mặc dù entry này chưa nói hết được những điều khác nữa về con đò, nhất là con đò của mình. Cám ơn người đã viết entry này.

(Copy từ blog Green Spring)

Có người nhắc nhớ tôi đến hình ảnh những con đò của quê hương tôi: Một con đò làm bằng gỗ thô, vô cùng mộc mạc, giản đơn, trôi nổi trên sông nước từ ngày này qua tháng nọ... Con đò ấy làm việc bất kể ngày đêm chỉ vì nó muốn thu hẹp khoảng cách của 2 bến bờ. Nó muốn mang con người đến cho con người. Nó hạnh phúc khi chứng kiến sự đoàn tụ. Nó khóc khi phải đưa tiễn người xa người. Nhưng dù trong hoàn cảnh nào, nó cũng hoàn thành trách nhiệm của nó - 1 cầu nối lưu động. Rồi đến khi không còn khả năng vật lộn với sông nước, nó nằm 1 nơi nào đó nơi có dòng sông nó thương yêu, ngắm nhìn dòng chảy bất tận và những con đò hậu duệ vẫn tiếp tục nối đuôi nhau kế thừa công việc cao cả của 1 con đò.

Người ta từng ví von người thày giáo như người lái đò. Ông hiểu rõ về con đò và người đi đò. Mong muốn của ông là đưa những người khách đi đò an toàn đến điểm đích. Ông đưa đi, đón về hàng mấy trăm lần ông không hề biết vì ông không bao giờ đếm những chuyến đò của ông vì ông cho đó là 1 sự thừa thãi. Ông miệt mài làm việc trên con đò và tận tụy với tất cả những người khách qua sông. Đối với ông con đò như chính là cuộc sống của ông. Con đò mang ông đến với con người và cũng mang ông xa con người cũng như quy luật bất tận của cuộc sống: Hạnh phúc luôn đan xen với khổ đau, nụ cười song hành cùng nước mắt... Ông chấp nhận tất cả một cách hết sức tự nhiên như hơi thở của mình...

Dẫu rằng có mấy khách qua đò nhớ đến con đò đã giúp đưa bước chân họ đến những nơi họ muốn? Dẫu rằng có mấy ai hiểu được những nỗi niềm của ông lái đò, có mấy ai có thể cho ông 1 đốm lửa trong những đêm giá rét...? Nhưng dù thế nào đi nữa, ông vẫn chung thủy với con đò, với dòng sông, với con người vì 1 điều đơn giản: Ông là ông lái đò

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2008

Những ai đọc lá thư này?

Tình cờ đọc được lá thư này, vẫn biết rằng nó đã là một bài viết nổi tiếng trên thế giới nhưng không hiểu đã có bao nhiêu người (nhất là những thầy cô giáo) đã đọc và suy ngẫm về nó để rồi từ đó rút ra bài học cho mình trong việc dạy dỗ một thế hệ trẻ.

Kính gửi thầy…

Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này. Rằng, không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết: Cứ mỗi kẻ vô lại ta gặp trên đường phố, thì ở đâu đó sẽ có một con người chính trực. Bên cạnh một chính trị gia ích kỉ sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cứ mỗi một kẻ thù ta gặp ở nơi này thì ở nơi khác ta sẽ tìm thấy một người bạn. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu hiểu rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý giá hơn nhiều so với năm đôla nhặt được trên hè phố…

Xin hãy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kị. Xin dạy cho cháu biết được bí quyết của niềm vui thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác là những kẻ dễ bị đánh bại nhất…

Xin hãy dạy cho cháu biết đến thế giới kì diệu của sách…nhưng cũng để cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thủa của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong nắng, và những bong hoa nở ngát bên đồi xanh.

Ở trường xin thầy hãy dạy cho cháu biết chấp nhận thi rớt còn vinh dự hơn gian lận khi thi. Xin hãy tạo cho cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, cho dù tất cả những người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó là không đúng…

Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn đối với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chạy theo thời thế.

Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới Chân Lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp mà thôi.

Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã…Xin hãy dạy cho cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.

Xin hãy dạy cho cháu có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất nhưng không bao giờ được để cho ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình. Xin hãy dạy cho cháu biết ngoảnh tai làm ngơ trước một đám đông gào thét…và đứng thẳng người bảo vệ lẽ phải.

Xin hãy đối xử với cháu dịu dàng, nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu, bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên những thanh sắt cứng rắn. Hãy giúp cháu có can đảm biểu lộ sự thiếu kiên nhẫn và có đủ kiên nhẫn để biểu lộ sự can đảm.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng, cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.

Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy, nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình…con trai tôi là một cậu bé tuyệt vời.

ADAM LINCON

Cựu tổng thống Hợp chủng quốc Hoa Kì

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2008

Về với lời ru

Thôi! Tìm học ở tiền nhân
Để không còn phải phân vân giữa đời.
Buồn vui, sướng khổ kiếp người
Trọn đời day dứt những lời mẹ ru.

Nẻo đường xa thẳm sương mù
Thiện lương thoáng chốc bay vù về đâu?
Lời ru để mãi ngày sau
Yêu thương cho dẫu bạc đầu thời gian.

Mẹ gầy tóc bạc gian nan
Thân cò lặn lội vận sang cuộc đời.
Mẹ ơi đâu tiếng ru hời?
Cho con đứng được giữa đời đảo điên.

Cho con giấc ngủ bình yên
Quên đi dối trá, xỏ xiên, lọc lừa.
Danh lợi người bán và mua
Con đành tìm đến... lời ru ngày nào
.