Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

Mùa Thu - Quả chín




“….Nếu miêu tả những ngày tháng thơ ấu bằng cảm nhận của tất cả các giác quan non nớt thì tuổi thơ của tôi là vị ngọt trái bàng chín rụng trong thùng nước gánh thuê mẹ quảy về, là mùi mồ hôi thân thương trên áo mẹ vẫn rúc vào ngủ đêm đêm, là bóng chiều nhập nhoạng líu ríu bám tay anh theo lên đoạn đê cửa ô đón mẹ tan ca, là cảm giác nhồn nhột, thiu thiu ngủ mơ màng vòi mẹ xoa lưng…”                                                                                    (Cho con chín tuổi – ttnhan’s Blog)

Bên ly cà phê hè phố
Giật mình - Một quả bàng rơi.
Bỗng dưng lòng sao hoài nhớ
Niềm vui một thủa thiếu thời.

Trái cây đất Việt: Quả Bàng




Ngọt chát chua chua vị đời thường
Chút bùi trong hạt để mến thương
Tuổi thơ trèo hái chiều trưa nắng
Đập hạt ăn trong đám bụi đường.

Trái cây đất Việt: Quả Mít




       Lặng lẽ nhận từng tia nắng ấm
        Gom làm mật ngọt trái trên cây
Xù xì xấu vỏ thân tôi vậy
               Thơm nức giữa đời hương Mít bay.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Trái cây đất Việt: Quả Quýt


                                                                                                         

 Sao em làm lại đổ tại thằng Cam
Nó mà khổ chắc là em sung sướng?
Cùng một họ sao "Cạn tầu ráo máng"
Thảo nào đời nó gọi: Quýt Hôi.

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Trái cây đất Việt: Quả Na




Mở mắt đi em để nhìn đời
     Ngắm nhìn con trẻ ở trong nôi
             Yêu thương hết mực dành con cháu
      Già vẫn trồng Na dẫu cuối đời.

Người xưa có câu:"Trẻ trồng Na, già trồng Chuối"

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

Trái cây đất Việt: Quả Chanh




                                                        

                                 Chanh chấp làm sao nổi với đời
                                 Chua mình, chua mát chua dịu thôi
                                 Còn kia chua chát, chua chua xót
                                               Chua đến còn không có nụ cười.

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Trái cây đất Việt: QUẢ DỨA




                                 Trăm mắt nhìn đời cho thật thấu
                                 Dâng lên vị ngọt giữa đời cay
                                  Phận mình thấp bé thôi đành vậy
                                 Thơm hết sức mình em sống say.
 

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Thăm quê ngoại



                                                                              Entry đăng 22:04 24 thg 3 2008 yahoo blog             
 
Ảnh làng quê Việt (minh họa)

 Dù còn mệt mỏi và thiếu ngủ vì chuyến đi tuần trước, nhưng biết mẹ muốn về quê thắp hương đầu năm cho ông bà ngoại, tôi vẫn cố gắng xắp xếp thời gian để đưa mẹ về. Tám nhăm tuối, sức của mẹ còn được bao nhiêu, sao dám để mẹ đi một mình. Hộ tống mẹ, nhân tiện thăm quê ngoại vì tôi cũng ít khi về.

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Tặng Mẹ





                                            

                                             Thuở nằm nôi nghe mẹ ru giấc ngủ
                                             Những câu ca chìm nổi, long đong
                                            “Cái cò lặn lội bờ sông...”
                                             Sao tủi nhục một kiếp cò như vậy?

                                             Lớn dần lên quên rồi ngày ấy
                                             Mẹ ru con câu hát: “Cái cò..”
                                             Rồi con đi xa bến cách bờ
                                            Trong giấc ngủ mơ cánh cò nhớ mẹ.
                                            
                                            Xin trở lại những ngày thơ bé
                                            Nằm trong nôi nghe mẹ hát ru hời
                                           “Cái cò…”câu hát à ơi
                                            Câu lục bát hay cuộc đời của mẹ?

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Đưa em về tuổi thơ

Tôi dắt em về thăm tuổi ấu thơ tôi
Gập gềnh tháng năm, đói nghèo, dông bão.
Bốn – năm tuổi nằm hầm nghe bom réo
Tiếng nổ kinh hoàng thay tiếng pháo đón Xuân.

Về kí ức xin em nhẹ bước chân
Đừng náo động những tháng ngày dĩ vãng.
Tôi thủa ấy đâu biết gì ly tán
Chỉ vui cười lấy đất nặn đồ chơi.

Tuổi ấu thơ đâu êm ấm vành nôi
Bàn tay mẹ là ước mơ xa lắc.
Những đêm dài trong mưa phùn gió bấc
Thảng thốt giật mình, hốt hoảng gọi: “Bố ơi”.

Tôi dắt em về - Năm tháng ấy xa xôi
Để em thấy trên đồng chiều hoang vắng,
Một thằng bé đen gầy đang im lặng
Gom góp từng gốc rạ nhặt về đun.

Tôi tựa vào em khi chợt thấy mình run
Cơn gió bấc của ngày xưa vẫn lạnh.
Tuổi thơ xưa chưa biết gì hưu quạnh,
Tôi nhìn tôi ngày ấy - Mũi xè cay.

Tôi đưa em về - Miền kí ức cỏ may.
Muốn em thấy sao tôi nhiều hoài niệm.
Để em hiểu một điều khó hiểu
Tôi hay buồn vơ vẩn - Một mình tôi.

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Về với lời ru


Thôi! Tìm học ở tiền nhân
Để không còn phải phân vân giữa đời.
         Buồn vui, sướng khổ kiếp người
Trọn đời day dứt những lời mẹ ru.

     Nẻo đường xa thẳm sương mù
Thiện lương thoáng chốc bay vù về đâu?
Lời ru để mãi ngày sau
Yêu thương cho dẫu bạc đầu thời gian.

Mẹ gầy tóc bạc gian nan
Thân cò lặn lội vận sang cuộc đời.
Mẹ ơi đâu tiếng ru hời?
Cho con đứng được giữa đời đảo điên.

Cho con giấc ngủ bình yên
Quên đi dối trá, xỏ xiên, lọc lừa.
Danh lợi người bán và mua
Con đành tìm đến... lời ru ngày nào
(entry 2008 chuyển từ yahoo blog sang)