Thuở nằm nôi nghe mẹ ru giấc ngủ
Những câu ca chìm nổi, long đong
“Cái cò lặn lội bờ sông...”
Sao tủi nhục một kiếp cò như vậy?
Lớn dần lên quên rồi ngày ấy
Mẹ ru con câu hát: “Cái cò..”
Rồi con đi xa bến cách bờ
Trong giấc ngủ mơ cánh cò nhớ mẹ.
Xin trở lại những ngày thơ bé
Nằm trong nôi nghe mẹ hát ru hời
“Cái cò…”câu hát à ơi
Câu lục bát hay
cuộc đời của mẹ?
Tâm trạng buồn thì nhớ Mẹ hay sao hở anh HAI ?
Trả lờiXóaem củng hay ...như thế !
Đúng vậy Tư à. Đôi lúc muốn mình được trở lại thời thơ bé. Dù ngày ấy thật gian khổ.
XóaCháu ước gì sống mãi thời thơ bé để không nhìn thấy những vệt đen ẩn sau tờ giấy trắng trong cuộc sống.
Trả lờiXóaKhông ai trốn tránh được thực tế cuộc sống cả. Phải đối diện và chấp nhận thôi. Chẳng trang giấy nào trắng được mãi. Chúng ta cố gắng đừng để nó bẩn nhanh là tốt rồi cháu ạ.
XóaBóng cò dáng mẹ của ta
Trả lờiXóaTự ngàn năm tiếng ơi à thân quen
Dẫu con qua khắp trăm miền
Lắng trong sâu thẳm không quên lần về...
Con về có mẹ chở che
XóaVòng tay mẹ đó bốn bề bình yên.
Cám ơn anh Cả đã ghé chơi. Chúc anh vui khỏe.
Đêm an lành Bạn nhé !
Trả lờiXóaCám ơn Lão đã ghé thăm. Xin lỗi vì hôm trước không ở lại lâu hơn cùng mọi người nhé.
XóaMấy hôm nay không thấy anh qua bên vườn xưa? Anh phấn chấn lên nhé. Hãy để gió cuốn đi.
Trả lờiXóa...
Em thích bài hát trên blog của anh lắm. Nghe rất ngọt ngào.
Anh vẫn qua đó hàng ngày đấy chứ, chỉ có điều không nói gì thôi.
Xóa