Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

TÌM ANH

Ngày 04/9/2014. Theo nguyện vọng của mấy gia đình liệt sĩ chúng tôi, Bộ Chỉ Huy quân sự tỉnh Quảng Trị tiến hành khai quật khu vực anh trai tôi cùng mấy đồng đội đã hy sinh ngày 28/8/1972. Địa điểm: xóm Rào, thôn An Tiêm, xã Triệu Thành, huyện Triệu Phong. Dấu tích còn lại là một hố bom lớn trong khu vườn nhà dân. Sau nhiều ngày khai quật những gì tìm thấy chỉ là những quả đạn cối 60, đạn 12ly7, xẻng, dao găm. đế dép cao su, đế & dây giầy, bàn chải đánh răng, lược, thân bút, bật lửa, cúc áo Tô Châu...những vật dụng chắc chắn thuộc về những người lính miền Bắc...Xót Xa khi chẳng tìm được chút gì là hài cốt của các anh.
TÌM ANH



Vào tìm Anh khi Hà Nội đang Thu
Nắng chói lóa, trời xanh trong Quảng Trị
Em ước ao mang mùa Thu đất mẹ
Để cho anh vơi nỗi nhớ quê nhà

Anh nằm đây, gần đấy mà vợi xa
Lẫn trong đất, hiền hòa cùng cây cỏ
Đồng đội của anh gọi thầm nhắc nhở
Chúng mày đâu sao cứ để tao tìm?

Pháo cối, đại liên, dao găm lặng im
Bởi chúng đã một thời gây cái chết
Bật lửa, đế giầy, nửa cây bút viết
Muốn nói lời da diết gửi dương gian

Những vật nhỏ này thứ nào của anh
Em hy vọng có hồn Anh trong đó
Thịt xương Anh đã làm xanh cây cỏ
Những vật dụng này vẫn nặng xót xa

Em trở về, chặng đường vời vợi xa
Tiếng còi tầu vọng từng hồi khắc khoải
Thẳm sâu trong em sẽ còn mãi mãi
Thạch Hãn nơi này, nước mắt thành sông…









Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

Nói Với Con

Tuổi thơ Bố đã đi qua chiến tranh
Mười tám tuổi giống hai anh trai: Cầm súng
Bà Nội con nước mắt thầm mặn đắng
Tiễn ba đứa con đi, một đứa chẳng trở về

Lịch sử nước mình chiến tranh lê thê
Dải đất nhỏ nhoi bao Vọng Phu, Tô Thị
Chẳng ai muốn buông cầy cầm vũ khí
Để xót xa đau: "Chinh chiến kỉ nhân hồi" *

Người mẹ nào ngồi nước mắt lời ru
Chồng báo tử, mai lại tiễn con ra trận
Bữa cháo, bữa rau quê nghèo lận đận
Mong hết chiến tranh con của mẹ trở về

Dân tộc mình nhiều đau đớn tái tê
Chẳng ai muốn chiến tranh thêm một lần con ạ
Nhưng làm người không bao giờ hèn hạ
Chấp nhận cúi đầu chịu đô hộ ngoại bang

Thời khắc này con nghe tiếng gầm vang
Giặc đến cửa và Biển Đông chồm giận sóng
Dòng giống Lạc Hồng sục sôi máu nóng
Sẽ viết tiếp trang vàng: Vạn Kiếp, Chi Lăng...

* Nguyên văn: "Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi - Xưa nay ra trận mấy ai về"


Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Về Lại Quê Xưa


Tôi đã từng sống tha phương, đã thấu hiểu sự chua chát của phận người xa xứ, muốn trở về sống trên nơi "chôn nhau, cắt rốn" nhưng đôi lúc không phải dễ dàng gì nên viết bài thơ này nói thay lời một người bạn để tặng những ai đã và đang sống xa quê hương


Về lại quê xưa một trưa hè
Gọi ai tha thiết tiếng bầy ve
Bờ tre xõa tóc trong nhung nhớ
Đây bóng hàng dừa nghiêng dáng mơ.

Đâu chỗ người xưa đứng đợi chờ
Hiên nhà sao vắng tiếng trẻ thơ?
Ngôi nhà xưa vẫn ba gian cũ
Tiếng mọt gặm kèo trong gió đưa.

Sao phải tha phương những cuộc đời
Quê nhà xa vắng áng mây trôi
Bên ly rượu đắng sầu thương nhớ
Thương lắm quê nhà yêu dấu ơi.

Sao lắm đắng cay những phận người
Nhọc nhằn theo vận nước nổi trôi *
Quê hương yêu dấu đành ly biệt
Đất khách quê người chua chát thôi.

Hãy trả cho nhau những nụ cười
Nếp nhà xưa cũ luống ngô khoai
Thay cho lầm lũi phương trời lạ
Trong kiếp bán mình nơi xứ xa.

Hãy trả cho nhau một mái nhà
Dẫu nghèo chỉ có luống cà,vườn rau
Không phải tha phương cho lòng đau
Xa quê tuyết trắng nhìn nhau tủi hờn.

Hãy trả cho anh, trả cho em
Cho người xa xứ một quê hương
Với câu lục bát như đời mẹ
Để mai trở về trong yêu thương...
 

*Chú thích: Mượn lời của nhạc sĩ Phạm Duy khi nói về cuộc đời & âm nhạc của mình.



 




Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

Thư gửi Anh nhân dịp tháng Bẩy.



Những ngày vừa qua hệ thống truyền thông VN nói nhiều về câu chuyện một liệt sỹ sau 40 năm bỗng trở về. Nhiều bài viết, những comment xúc động. Những lời tri ân tự đáy lòng của rất nhiều người  đối với một người lính đã cống hiến cả tuổi thanh xuân của mình, những xót xa cho những năm tháng nhọc nhằn, những khổ đau mà người lính đó đã phải chịu...Nhưng dù sao đó cũng là một câu chuyện cổ tích với một kết thúc có hậu.

                 "Liệt sĩ"Phan Hữu Được khóc khi gặp lại đồng đội (ảnh của báo Dân Trí)

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Vientiane - Bangkok (Phần 2)

Sáng 28/4 từ Vientiane lên đường đi Bangkok. Hành trình vẫn là đường bộ, nhưng do bên Thailand sử dụng xe tay lái nghịch đồng thời xe của chúng tôi cũng chỉ được phép sang Lào nên chúng tôi để xe đã mang từ VN sang lại Vientiane và lên xe được những người bạn từ Thailand sang đón.


 Cửa khẩu Udon (tỉnh Udon Thani) nằm ngay bên kia sông Mekong (Cửa khẩu của Lào nằm bên này sông) trông chỉ như một trạm thu phí, đơn giản chỉ như mấy cái ki ốt thu phí và thủ tục cũng rất nhanh chóng.

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Tai họa do chính con người (Nhân tai)

Khoảng 13h30 tại cây xăng quân đội ở số 2 Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội đã xảy ra một vụ cháy lớn. Một xe bồn tiếp xăng cho cây xăng vì một sự cố (chưa rõ lý do) đã bốc cháy. Nguy cơ thật khủng khiếp vì cây xăng này nằm trong khu dân cư quá đông đúc, xung quanh rất nhiều cửa hàng, đặc biêt là một cửa hàng bán xe máy, liền đó là 2 salon ôtô, sát hai bên cây xăng là nhiều quán xá chủ yếu là các quán ăn phục vụ cho bệnh nhân & người nhà đâng điều trị tại Quân y viện 108 ( cổng Quân y viện này đối diện ngay bên kia đường)


11h30 ra quán bia cách cây xăng này chừng 200m, ngồi uống được mấy cốc bia nhìn đồng hồ thấy 13h00 vội xin lỗi mọi người chạy về đưa con gái đi thi. 13h45 quay về cơ quan nghe thông báo cháy cây xăng gần chỗ mình vừa ngồi và vừa đi qua trước đó. Do có việc bận nên không ra đó. 16h25 thằng cháu hỏi chú đã xong việc chưa, đi uống cốc bia. Hai chú cháu ra ngồi uống bia tại chỗ cũ khi toàn bộ các tuyến phố quanh đó vẫn bị phong tỏa, xe cứu hỏa, cứu thương rú còi chạy loạn xạ, các lực lượng cảnh sát, dân quân tự vệ đầy đường.

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

Vientiane - Bangkok. (Phần 1)

   Ngày 26/4/2013 lên xe rời HN đi Vientiane. Sau khi qua cửa khẩu Cầu Treo (Hà Tĩnh) chúng tôi nghỉ lại ở thị trấn Laksao (Lào). Sáng sớm hôm sau chúng tôi lên đường đi Vientiane.