Thứ Hai, 18 tháng 8, 2008

Nhớ Anh


Bài thơ này viết đã 24 năm khi đang còn trên đất Czech, nhân ngày mất của anh. Ngày đó tôi vẫn nghĩ rằng anh cũng như những người lính khác có một nấm mộ mà đồng đội đắp cho. Nhưng sự thực…

Anh đã xa rồi bao nhiêu năm
Chẳng ai biết được chỗ anh nằm.
Ai vun nấm đất nơi anh nghỉ?
Nhắc nhở em dùm nơi anh đi.

Mười hai xuân rồi buổi tiễn anh,
Mang vội vã màu xanh áo lính
Ba lô mới đời không suy tính
Nhẹ nhàng đi theo tiếng gọi đời trai.

Anh ra đi xây đắp một ngày mai
Ngày đẹp nhất anh về trong chiến thắng.
Anh ra đi nhà thêm trống vắng
Mẹ già trông khi tàn nắng những buổi chiều

Lũ em anh dẫu thương nhớ anh nhiều
Vẫn chưa hiểu đời anh nhiều gian khổ.
Qua hết rồi thời bom rơi đạn nổ
Anh không về bố mẹ mất người con.

Còn lại đây mảnh giấy, dấu son
Cái bằng chứng nói rằng anh đã mất.
Ai hiểu nổi một điều rất thật
Anh không về lũ trẻ lại không tin.

Ở giữa ngàn cây anh lặng im
Mãi yên ngủ với kiếp đời xanh cỏ.
Anh không về như ngày nào đó
Qua nhà thăm trong binh phục bạc mầu.

Mẹ già thêm đau xót u sầu
Con trai mẹ còn đâu ngày trở lại.
Lũ em anh còn đang thơ dại
Vĩnh biệt anh mà ngơ ngác giữa đời.

Anh kính yêu ! Vậy đã mấy năm rồi
Anh nằm xuống mà chưa yên giấc ngủ?
Cuộc đời nghèo làm sao no đủ
Bố mẹ già phải gắng sức nuôi em.

Giữa đời bon chen lũ em còn thơ dại
Có vấp hoài khi vắng mất người anh?
Hãy ngủ yên anh cho cỏ xanh
Trên ngôi mộ nếu có người đắp hộ.

Ngủ đi anh! Trần ai không nợ
Bầy em anh vẫn trong sạch giữa đời.
Mẹ già anh đôi lúc nở cười
Khi hạnh phúc đến muộn màng gõ cửa.

(Czech – 1984)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]