Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

Sa Pa - Lào Cai qua những bức ảnh

Thứ Sáu (O7/9/2012) lên đường đi Lào Cai vì có chút việc. Sáng Thứ Bẩy xong việc, mấy anh em đề xuất lên SaPa chơi. Đang buồn & mệt mỏi, chẳng muốn giam mình trong thành phố nữa nên đồng ý luôn.
SaPa trong mình với bao kỉ niệm vui buồn, thị trấn này ngày càng biến đổi theo thời gian & cơ chế thị trường. Lần đầu đến đây nó vẫn còn gần như nguyên vẹn từ khi người Pháp để lại sau 1954. Cùng với thời gian & sự phát triển của ngành du lịch trong cơ chế thi trường SaPa đã thay đổi quá nhiều. Bây giờ SaPa sầm uất & đông vui nhưng cũng vì thế nó mất đi vẻ thanh bình, thơ mộng...SaPa đang trở thành một...Phố Chợ.
Một chút buồn & nuối tiếc trong lòng...



Chập trùng mây núi





Những hàng thông ven đường





Trung tâm thị trấn

















Những sắc mầu hoa SaPa tô điểm cho thị trấn với hàng loạt khách sạn in bóng xuống mặt hồ



Hoa dại ven đường



Cánh đồng hoa trong Thung lũng Hoa Hồng



Một ngôi biệt thự lẻ loi trong khu trồng hoa




Trời đang về chiều



Khách sạn không có máy lạnh, chỉ có lò sưởi, nhưng hôm nay chưa cần vì nhiệt độ ngoài trời chiều nay chỉ 19*C. Đêm sẽ lạnh hơn một chút



Những hàng thông ven đường trong sương



Bồng bềnh sương trắng




Sương mù bắt đầu buông trong thị trấn...



Phố xá bắt đầu chìm trong sương chiều



Từ ban công khách sạn khi nãy còn nhìn toàn cảnh thị trấn, chỉ sau 20' bây giờ chỉ còn là sương mờ. Đi ăn tối và ngắm mọi người chơi phố, người áo cộc tay, người khác áo bludong, áo khoác đủ kiểu...

Đã quá quen thuộc nơi này hơn nữa vừa mệt vừa buồn không đi chơi với mọi người nữa nên mình quay về khách sạn ngủ để xóa đi những ý nghĩ bộn bề trong đầu...



Sáng trên đường trở về ngồi uống cafe ngắm phố núi xem người dân tộc đi chợ





Những người phụ nữ dân tộc đang trao đổi điều gì đó với nhau...



Họ địu theo những đứa trẻ ngủ gà gật trên lưng...không rõ họ phải đi bộ mất bao lâu để đến được phố núi này để bán mấy thứ sản phẩm đơn sơ do họ làm ra trong cả một thời gian dài...trong khi lúc này là 8h sáng.



Một ít bắp ngô, mấy quả dưa chuột già, mớ vỏ cây...



Ba người phụ nữ với vẻn vẹn mấy quả bí ngô...Hai người phụ nữ được chồng chở bằng xe máy xuống chợ, vẫn đội nguyên mũ bảo hiểm trên đầu suốt thời gian ở chợ. Họ ăn mặc hơi khác một chút, mình phì cười khi thấy một người bên ngoài mặc váy nhưng bên trong lại là...một cái quần Jean mầu da bò và cái áo na ná như veston...



Hay mớ đậu đũa mà sau khi bán xong họ có độ 1 - 2 chục ngìn...



Lẻ loi bên đường với mấy củ khoai...



Những người Kinh xúm vào mua rất nhanh mớ Đậu Đũa của một người dân tộc, chắc loại thực phẩm này rất sạch vì không sử dụng hóa chất



Những người phụ nữ đã bán xong mớ sản phẩm của mình, họ đang chờ nhau để trở về.
 Nhìn họ mình tự hỏi: Họ phải mất bao lâu để làm ra được những sản phẩm ấy, thu nhập ít ỏi từ việc bán những thứ đó họ sẽ mua gì từ cái phố chợ này để mang về cho gia đình...? Nếu so sánh giữa họ với một bộ phận người thành phố thì khoảng cách thu nhập thật là...xa vời vợi. Đi chơi mà một đêm ngủ trả 600 ngàn, ăn bữa cơm mấy người mà riêng tiền rượu đã vài triệu...
Chúng ta cứ nói về sự cố gắng thu hẹp khoảng cách Giầu Nghèo, khoảng cách giữa miền xuôi, miền núi, vùng sâu vùng xa
...Nhưng nếu cứ như thế này hình như khoảng cách ấy ngày càng cách xa thêm...




 



 




 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]