Tôi cố gắng không nghĩ về những vấn đề thời sự mà mọi người đang quan tâm nữa, bởi bình luận và phán xét bây giờ có ích gì khi chỉ vài hôm nữa là mọi sự lại chìm vào quên lãng. Lẽ đời là vậy, có vấn đề gì "hot" là thiên hạ xúm vào, ít bữa lại nhanh chóng quên ngay.
Chiều nay giữa bộn bề công việc bỗng dưng lại thấy mình chơ vơ, lẻ loi. Bất chợt những suy nghĩ mông lung, bất chợt thấy cô quạnh, lật mặt trái của một tờ văn bản viết những dòng suy nghĩ vừa hiện ra.
Ta đi giữa cuộc đời ồn ào, náo nhiệt
Tâm hồn khô cằn, lạnh giá, lẻ loi.
Những ưu tư, day dứt ngập hồn thôi
Khát khao sáng trong giữa dòng đời vẩn đục.
Đối diện với mình ta thấy ngẩn ngơ,
Thương và nhớ giữa mơ hồ xa vắng.
Đời vẫn trôi với muôn vàn cay đắng,
Mộng tưởng mơ hồ ta thần thánh tình yêu.
Nhưng dẫu lẻ loi ta vẫn hiểu một điều:
Yêu và sống đời người không thể khác.
Dẫu cuộc mưu sinh nhọc nhằn, xơ xác
Không bao giờ được đánh mất niềm tin.
Ta chợt buồn đôi lúc rất vu vơ
Trong tiềm thức mơ hồ : Thời trẻ dại.
Tóc đã pha sương, cuộc đời bươn chải,
Ngọt, bùi, đắng, cay mê mải mưu sinh
Sao thương thế một ân tình xa vợi
Một lời thương, dù rất đỗi vu vơ.
Viết tặng người vụng dại một vần thơ,
Buồn hưu hắt đứng bên lề hạnh phúc.
Phút buồn bã gửi cho nhau lời chúc
Tình yêu thương xin dấu ở trong hồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]