Những rung động đầu đời bắt đầu nảy nở và vì thế mình yêu mùa Thu. Thủa học trò lãng mạn và vì thế hay làm thơ. Những vần thơ tuy chưa hoàn chỉnh hay còn vụng về nhưng tràn đầy những cảm xúc trong sáng:
“Tôi gửi bạn tôi một nụ cười/ đẹp như muôn vạn áng mây trôi/ Đẹp như nắng cả trời Thu ấy/ Giọt thành từng giọt đốm sân chơi…”
Những năm tha phương khi nhớ về quê hương tôi hay nhớ tới mùa Thu và trong lời mở đầu của những bài thơ xa xứ tôi đã viết:
“Trong bốn mùa nơi quê hương tôi rất yêu thích mùa Thu. Mùa Thu không có những ngày mưa phùn ẩm ướt như mùa Xuân, không có cái nóng nung người, những cơn mưa rào tầm tã như mùa Hạ, không có cái rét run người hay hanh khô như mùa Đông. Mùa Thu của những ngày mát mẻ, của những chiều lá đổ và những hoàng hôn mênh mông sương khói. Mùa của những buổi chiều thơ mộng có những cặp tình nhân dìu nhau trong hoàng hôn. Mùa con người tìm đến với con người…”
Những bài thơ tuổi học trò, hay trong những năm tháng xứ người, dù trên trang báo tường hay trong tập tin in rônêo của ĐSQ VN tại TK cũng đều viết dưới một cái tên Hoài Thu. Nhớ về mùa Thu. Nhớ về những kỉ niệm êm đềm dịu nhẹ thời hoa niên hay nhớ về quê hương lam lũ mà yêu thương…
Trời Hà Nội mấy hôm nay bắt đầu chuyển mùa. Đã hết cái nóng gay gắt, nắng đã bớt chói chang, chỉ một sắc vàng dịu nhẹ. Đã có những đợt không khí lạnh tràn về. đêm ngủ đã phải đắp một tấm chăn mỏng…Mùa Thu sắp đi qua…
Chợt nhớ một ngày Thu nào đó ở trời Âu khi chuẩn bị rời thành phố Chomutov, chia tay các bạn đã gắn bó trong mấy năm để chuyển đi nơi khác làm việc tôi đã viết những vần thơ chia tay. Tôi ra đi như mùa Thu vừa hết để rồi thay thế là một mùa đông hay như những tình cảm dịu dàng của chúng tôi đã lùi xa và thay vào đó là hoang lạnh khi không có nhau…
Mai Thu đi rồi còn chút nắng vàng đây.
Xin gửi lại nơi chốn này thương mến
Mai Thu đi rồi mùa đông dài sẽ đến,
Phút lạnh lòng ai chợt nhớ về Thu?
Ngọn núi, dòng sông và sương mù,
Thu chẳng thể mang theo mình tất cả.
Chỉ có những chiều vàng lá đổ,
Và mắt buồn là Thu sẽ mang đi.
Đừng giận gì Thu, nếu chỉ vì
Chiều Thu ấy chợt thấy lòng lạnh lẽo.
Thu đã xa rồi xin hãy hiểu
Thu cũng buồn, cũng giận, cũng thương yêu.
Dù cho Thu có gom nắng bao nhiêu
Cũng không thể cháy nồng như mùa Hạ
Nhưng Thu không phũ phàng băng giá
Không buốt lòng như sắp tới: Mùa Đông.
Mai Thu đi rồi dù thương nhớ hoài mong
Cũng chẳng biết đến khi nào hội ngộ.
Thu chẳng muốn mình trở thành xa lạ,
Với những gì Thu gắn bó, yêu thương.
Mai Thu đi rồi đừng trách giận Thu nghe
Nếu có lỗi xin rộng lòng lượng thứ.
Khi từ tạ nói ngàn lời chưa đủ
Một tấm lòng Thu gửi lại nơi đây
Một thời đã qua, một bài thơ đã xưa. Nhưng hôm nay khi thấy mùa Thu đang gần qua, bóng hình ai đó đang gần gũi mà bỗng dần xa…Nhớ đến lạ lùng, nhớ đến quay quắt…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]