Trong hành trình của mình, tôi đã gặp những bức tượng. Chúng nói với mọi người điều gì?
Trong lăng Tự Đức.
Hàng chục nghìn người nông dân, người thợ đã ngày đêm bỏ công sức để xây dựng lên khu lăng tẩm này. Đói khát bệnh tật đã đẩy họ vùng lên. Ai trong số này biết day dứt và mở lời tâu? Sự ân hận muộn màng của Tự Đức chẳng xoá được những trang đau thương.
Trong Lăng Khải Định
Những bức tượng đắp bằng ciment mang về từ Pháp quốc, kinh phí để xây dựng khu lăng mộ này bằng tổng thu nhập quốc dân của toàn Việt Nam năm 1932. Bao nhiêu thuế má của người dân đổ vào đây! Tất cả còn với thời gian. Nhưng là những lời ngợi khen bàn tay tài hoa của những người dân Việt chứ không phải lời ngợi khen một triều đại. Những bức tượng im lặng nhìn thực dân Pháp đô hộ và biến vua quan thành những con rối.
Trong nhà trưng bày bên bờ sông Bến Hải
Những bức tượng thạch cao làm vội. Ngồi xuống, và lây cái nóng nảy?. Khi nóng nảy con người sẽ mất tỉnh táo.
Trong bảo tàng Thành cổ Quảng Trị.
Một khoảng khắc yên lặng của chiến tranh, để rồi các anh mãi mãi nằm lại nơi này. Cũng thấy đỡ xót xa phần nào khi nhìn những đứa trẻ đến bên các anh với nụ cười vô tư. Nếu không vì những quy định của bảo tàng biết đâu chúng còn đến ôm vai bá cổ, ngó vào trang báo hay tò mò.mân mê những khẩu súng.
Tại nghĩa trang liệt sỹ Trường Sơn
Tổ quốc luôn ghi công các anh, những người lính đã bỏ mình sự nghiệp thống nhất đất nước. Dù xa xôi, heo hút những người dân Việt vẫn luôn đến với các anh, thắp hương tưởng nhớ với một tâm niệm: Không một ai, không một điều gì bị lãng quên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]