Thứ Ba, 11 tháng 3, 2008

Bài thơ không tặng bạn


Bài thơ không tặng bạn
magnify




Tiễn bạn đi, có lẽ cũng chỉ là thủ tục để vui. Bây giờ các cuộc chia tay để đi xa không còn bịn rịn như ngày xưa. Bạn từ châu Âu về Việt Nam cũng như tôi từ thành phố về quê chơi. Bây giờ người ở nước ngoài với người ở nhà liên hệ thường xuyên, hàng ngày thích nói chuyện thì lên mạng, nhìn mặt nhau cũng chẳng khó gì. Công nghệ thông tin đã làm thế giới nhỏ lại, mọi người gần nhau hơn.


Chẳng bù cho ngày xưa (thập niên 80 của thế kỷ 20) những cuộc chia ly nhiều nước mắt. Bịn rịn, day dứt, nhớ nhung....Trời Âu xa lắc có muốn cũng chẳng được về thăm. Liên lạc với quê nhà chỉ qua những cánh thư mà hầu như tháng mới có 1- 2 lá, kiếm quyển sách, tờ báo Việt đỏ cả con mắt, vớ được thì đọc cho bằng hết chữ...


Có lẽ vì thế bao nhiêu tình cảm cứ dồn nén, bao nhiêu mối tình vì xa xôi cách trở đã trở thành kỉ niệm. Lòng tin không chống chọi được với thời gian chia xa và cũng chẳng xoá được khoảng cách, thêm nữa cái tiếng người đi nước ngoài hay bội bạc càng làm cho người ta mất nhau.


Bây giờ khác nhiều rồi. Bạn ở bên đấy cũng chẳng xa xôi gì, muốn về lúc nào cũng được, gia đình muốn sang chơi cũng dễ. Có lẽ vì thế khi một lần nữa ra đi bạn chẳng bịn rịn gì. Còn tôi khi tiễn bạn cũng không buồn.


Hôm trước ngồi uống với nhau bạn bảo viết tặng. Nhắc lại những kỉ niệm ngày ấy thôi cho vui thôi, chứ tầm này thơ thẩn gì. Nhưng bạn đi rồi tôi thấy mình chợt buồn, một chút gì đó trống vắng, một nỗi buồn vô cớ...


Và tôi viết, viết mấy dòng, không phải để tặng bạn. Tôi viết cho tôi, những cảm xúc nửa của thực tại, nửa của một thời đã xa.



Bạn đã đi rồi. Bạn lại đi,


Trời Âu xa lắc vấn vương gì?


Bạn đi bóng khuất trong chiều lạnh,


Xâm chiếm hồn ai hưu quạnh ơi?


Bạn quay về chốn ấy xa xôi,


Nơi giờ vẫn trắng trời tuyết lạnh.


Phút ước ao có nhau bên cạnh,


Như ngày nào đỡ lạnh trời Âu.


Bạn quay đi kìm nén thật sâu,


Nỗi day dứt khi mẹ già trái chín.


Cô bạn cũ giờ con đã lớn,


Mắt vẫn buồn xa vắng nhìn nhau.


Bạn quay lại nơi ấy trời Âu,


Lạc lõng giữa mầu da tiếng nói.


Phút chạnh buồn và lòng chới với,


Hiện trong hồn nơi ấy...Quê hương.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]