Khi bắt đầu dựng ngôi nhà blog trên yahoo 360
tháng 12/2007, trong entries đầu tiên có
“Hạnh phúc trong hành trình cuộc sống”. Trong entry đó tôi đã nhắc lại ý câu
nói của một triết gia nào đó mà tôi không nhớ tên : “Cuộc sống là hành trình đi
đến cái chết”. Tôi cũng đã viết điều đó hoàn toàn đúng, nhưng cần phải hiểu ý
nghĩa của cuộc sống chính là những điều mỗi người chúng ta để lại qua việc làm hàng
ngày của mình trên “hành trình đi đến cái chết” ấy.
Những gì chúng ta để lại sẽ khởi
đầu của một cái mới. Kết thúc một chu kì Sống sẽ là cái Chết, sự sống mới ra đời
được kế thừa những gì tốt đẹp của sự sống trước đó đã tạo nên trong quá trình
nó tồn tại. Một trái cây đã hình thành qua suốt quá trình phát triển của mình
theo quy luật sẽ đến lúc chín và rụng xuống đất. Hạt của trái cây đó sẽ lại nảy
mầm từ đất và vươn lên, một cây con bắt đầu hình thành và mang trong nó những tố
chất vượt trội hơn cái cây mẹ để thích nghi hơn với môi trường sống. Một hành
trình sống mới bắt đầu…
Suốt cả tháng vừa qua dư luận xôn
xao bàn tán về Ngày Tận Thế 21/12/2012 theo những gì suy luận trên lịch của người
Maja cổ đại. Nhiều luồng thông tin trái chiều về Ngày Tận Thế. Có hay Không và
kịch bản của nó như thế nào…Nhưng nếu điều đó (trong khả năng xấu nhất dù cá
nhân tôi không tin) có xảy ra đi chăng nữa cũng chỉ là điều bình thường trong sự
biến động của vũ trụ mênh mông vô cùng tận mà chúng ta đang sống. Xuất hiện,
phát triển, lụi tàn rồi lại xuất hiện và phát triển…là một quá trình của tự
nhiên.
Thế giới có nhiều tôn giáo, dân tộc,
quốc gia khác nhau. Mỗi tôn giáo đều có thần thánh, có lịch của riêng mình với
ngày khởi đầu và sự kết thúc mỗi chu kì sống. Mỗi dân tộc, quốc gia có nền văn
minh của riêng mình phát triển theo các mức độ khác nhau, từ đó họ nhận thức thế
giới cũng khác nhau. Chuyện người Maja cổ đại có nền văn minh phát triển khá
cao và bộ lịch cổ của họ ghi chu kì kết thúc lịch là ngày 21/12/2012
nhưng việc suy luận ra đó là Ngày Tận Thế lại do những người…không phải là người
Maja. Chính thủ lĩnh tộc người Maja hiện tại cũng bác bỏ cách suy luận ấy.
Lịch sử nhân loại đã từng ghi nhận
có nhiều tin đồn về mốc thời gian được coi là Ngày Tận Thế gắn liền với một tôn
giáo, một nền văn minh nào đó, thậm chí có lần còn do cả những nhà khoa học đưa ra như: Sự việc Quả Trứng là ở Anh năm 1806, dự đoán
của William Miller năm 1843 – 1844, rồi do những biến cố xảy ra trong tự nhiên
như sao chổi đi qua Trái Đất năm 1910, tiên đoán của mục sư Cơ Đốc giáo Charles
Taze Russell đưa ra là năm 1914…Thậm chí với lập luận khoa học về các hành tinh
xếp thẳng hàng nhà khoa học Richard Noone đã dự đoán ngày 05/5/2000 sẽ là Ngày
Tận Thế của nhân loại….
Tất cả đã không xảy ra, có chăng
chỉ lời tiên đoán của Mục Sư Charles Taze về Ngày Tận Thế xảy ra năm 1914 đúng
với việc xảy ra chiến tranh thế giới thứ nhất với sự tổn thất sinh mạng nhiều
triệu con người. Còn những sự kiện thiên nhiên như núi lửa, động đất, sóng thần…chẳng
phải vẫn thường xuyên xảy ra đâu đó trên trái đất sao. Có thể với mỗi quốc gia, mỗi dân tộc trong lịch
sử của mình đã từng có những sự kiện được coi như Ngày Tận Thế đó
sao. Trong lịch sử cổ đại thảm họa núi lửa Vesuvius phun trào vùi lấp toàn bộ
thành phố Pompeii (Nam Italia) hay trong lịch sử hiện đại mới đây trận động đất
tại Oshika – Tohuku (miền Đông Nhật Bản) đã
làm 15.854 người chết, 9.677 người bị thương, 3.155 người mất tích, tàn phá nặng
nề nhà cửa và làm hư hỏng gây ra thảm họa hạt nhân tại nhà máy điện Fukushima…Chắc
vào thời khắc xảy ra sự việc những con người chứng kiến giây phút kinh hoàng ấy
(chắc đa số đã bỏ mạng) có thể lóe lên trong đầu cái ý nghĩ: “Đây là Ngày Tận
Thế”.
Đó là Ngày Tận Thế do thiên nhiên
gây ra, còn những Ngày Tận Thế của rất nhiều triệu sinh mạng khác như: Chiến
tranh thế giới lần 2 trong đó có thảm họa bom nguyên tử Hirosima, Nagasaki hay
chiến tranh Việt Nam, Apganistan, Irac…do đâu gây nên? Chẳng phải trong thời kì
“Chiến tranh lạnh” các nhà khoa học đã cảnh báo sẽ xảy ra Ngày Tận Thế là “Mùa
Đông Hạt Nhân” khi hai phe (đứng đầu là Mỹ và Liên Xô) sử dụng vũ khí nguyên tử
đó sao. Cũng may điều đó đã không xảy ra. Sau này khi một số tài liệu
được giải mật và công bố, nhân loại không khỏi kinh hoàng vì nếu ngày ấy người
ta…bấm nút thì Ngày Tận Thế đã xảy ra từ lâu rồi.
Trái đất đang ấm dần lên và hệ quả
của nó là băng tan, sẽ nhiều quốc gia chìm ngập trong nước biển, những vùng đồng
bằng phì nhiêu sẽ biến thành xa mạc…Đó không phải là viễn cảnh của Ngày Tận Thế
sao? Những điều đó có nguyên nhân từ đâu ai cũng biết nhưng con người cứ tiếp tục
chặt phá rừng, tiếp tục xả khí thải nên bầu trời…
Nghĩ về Ngày Tận Thế (thế giới kết thúc vào
ngày đó) chẳng ai có thể nói trước được điều gì. Có thể sẽ chẳng xảy ra điều gì
cả, cũng có thể xảy ra một thảm họa nào đó đối với một số những người đang sống.
Vậy chẳng phải bây giờ hàng năm vẫn có thảm họa xảy ra đối với một số lớn người
đó sao. Đối với những người đang mang trọng bệnh hay chịu quá nhiều đau khổ thì
những ngày đang sống đã là những Ngày Tận Thế hay Ngày Thảm Họa.
Chúng ta cũng biết ở Việt Nam càng ngày càng
nhiều người sử dụng các loại hóa chất độc hại bị cấm để tưới, phun, ngâm, tẩm
cho các loại nông sản, thực phẩm…rồi người ta thi nhau nhập hàng hóa, thực phẩm
có sử dụng hóa chất độc hại của Trung Quốc về cho đồng bào mình dùng mà không hề
nghĩ rằng họ đang khởi đầu một quá trình dẫn đến Ngày Thảm Họa cho cả dân tộc
mình
Ai trong chúng ta cũng sẽ phải chết.
Trên thực tế chúng ta biết chắc chắn điều đó sẽ xảy ra, chỉ có điều không biết
là khi nào mà thôi, có thể trước hoặc sau năm 2012 bởi cuộc sống này không chắc
chắn, chỉ có cái chết là chắc chắn.
Chính vì thế chúng ta hãy sống trọn
vẹn trong từng phút giây đang sống. Hãy làm thật tốt những việc mình phải làm,
hãy vui vẻ, thân ái với mọi người, trao yêu
thương cho mọi người, mọi nhà. “Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy/ Ta có thêm
ngày nữa để yêu thương”.
Để kết thúc những dòng suy nghĩ về
Ngày Tận Thế này tôi muốn trích lại một đoạn viết về vấn đề này ở một bài viết
trên tạp chí Kiến Thức:
Đức
Phật đã từng nói: “Sự sống chỉ có mặt trong hiện tại nên tâm ý con người phải
luôn an trú trong hiện tại”. Theo lời dạy này, chúng ta có thể hiểu rằng: quá
khứ đã đi qua, trong khi tương lai chưa tới.
Còn trong Kinh Thánh, Chúa Giêsu cũng đã nói: “Đừng lo lắng cho ngày mai, ngày mai cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày đó”. Lời dạy của đức Phật hay chúa Giêsu có nhiều điểm giống nhau, đều mong muốn con người sống với từng giây phút hiện tại với những gì đang diễn ra.
Còn trong Kinh Thánh, Chúa Giêsu cũng đã nói: “Đừng lo lắng cho ngày mai, ngày mai cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày đó”. Lời dạy của đức Phật hay chúa Giêsu có nhiều điểm giống nhau, đều mong muốn con người sống với từng giây phút hiện tại với những gì đang diễn ra.
Trước khi tận thế bác Lợi phải chuyển hết đồ đạc sang đây nhé !
Trả lờiXóaBác TM ơi cũng đang chờ xem người ta cung cấp dịch vụ gì để chở đống đồ đó đây.
Xóanha moi ma da co do XIN vay A.HDQ ghe tham A chuc A som on dinh o nha moi nha.
Trả lờiXóaCám ơn bạn đã ghé thăm.
Xóa