...Xin ru em lời ru ngàn xưa/ Ru qua trần thế, nhớ thương một thời dang dở...
Lời ru nào trong của mẹ ngày ấu thơ đã theo tôi suốt cả cuộc đời, để rồi theo tháng năm tôi đã lớn lên với nó, đã để nó trong tâm hồn mình và cho đến một ngày tôi lại hát ru con tôi ?
Lời ru nào trên trần gian này , cho con người quên đi những cay đắng nhọc nhằn, vất vả. Quên đi những suy tư, phiền muộn để thả mình vào giấc ngủ thanh thản, bình yên?
Lời ru nào cho em quên đi những xót xa, ngang trái trong tình yêu để em sống cuộc đời hạnh phúc?
Tôi muốn viết những lời ru cho em, cho tôi, cho những day dứt khôn nguôi, cho những khát khao kìm nén. Những lời ru để tạ lỗi với đời, với người...
Viết cho em.
Em trở về từ nơi ấy Phương Nam,
Xa nắng ấm và vòng tay âu yếm.
Trời quê mẹ mùa xuân này chưa đến,
Ngày Đại hàn tôi chợt nhớ bâng quơ.
Em xếp rồi sách vở lẫn bài thơ
Tôi viết tặng những ngày xưa thân ái.
Hà Nội lạnh những ngày đông tê tái,
Phút chạnh lòng gửi thương mến về đâu?
Em nghe chăng từ nơi rất thẳm sâu,
Lời yêu dấu chưa bao giờ dám nói?
Ly rượu cay cho lòng tôi chới với,
Đã bao giờ em hiểu được lòng tôi?
Bài thơ này, bài thơ nữa rồi thôi,
Sẽ xa mãi bởi mình không dám nhận.
Một mai đây trong cuộc đời hưu quạnh,
Sẽ ấm lòng… khi ta nghĩ về nhau.
Đêm qua không khí lạnh lại về, Hà Nội lạnh thêm để bước vào mùa giáng sinh. Mùa giáng sinh, mùa thanh bình nhân loại, mùa con người tìm thấy lại tình yêu...
Nhưng đã bao mùa đông rồi, con tầu cuộc đời đã đi qua cái ga nhỏ đầy ắp kỉ niệm? Có khi nào tôi gặp lại em, cái ga nhỏ mà tôi không thể dừng lại mãi ?
Người lữ khách nào trong hành trình cô đơn của mình đã cùng tôi đi một chặng đường? Để chúng tôi dành cho nhau những phút giây êm đềm, dẫu biết rằng sẽ có ngày tất cả chỉ là những kỉ niệm :
Em đã ngủ chưa?
Hà Nội đêm nay buốt lạnh.
Trong lòng đêm vắng,
Em mơ hơi ấm vòng tay.
Tôi bước quay quay,
Mưa bụi giăng đầy mái tóc.
Còn ai thao thức,
Sẻ chia niềm đắng trên môi.
Xót xa tình đời,
Thương yêu một niềm đau đáu,
Nhủ lòng che giấu,
Để em giờ mãi xa xôi.
Thương yêu bóng người,
Bây giờ đã thành kí ức,
Đêm dài thao thức,
Bài thơ viết tặng riêng em.
Mùa giáng sinh. Năm nào nơi hang đá Bêlem Chúa đã xuống trần...
Lạy Chúa ! Con là người ngoại đạo, nhưng vẫn tin rằng có chúa ở trên cao.
Cầu Chúa ban phước lành cho những người mà con yêu thương.
Mùa Giáng Sinh 2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]