Bạn đã nghe thấy người đàn ông hát ru con chưa ? Những câu lục bát à ơi của ngàn năm dân tộc, của những trưa hè oi ả bên cánh võng trẻ thơ, của những hoàng hôn nhập nhoạng trong khói lam chiều khi chưa tan buổi chợ. Bàn tay thô ráp vụng về vỗ nhẹ đứa con thơ, ru cho con giấc ngủ chập chờn khi văng mẹ.
Tôi đã ru con tôi trong tuyết trắng xứ người, trong xót xa của những ngày xa xứ, những câu lục bát dở dang của một quãng đời…
Lục bát cho con ngày sinh ra
Thương yêu cho Hải Anh
Hãy là một cánh Hải âu,
Bay trên biển biếc, thẳm sâu xa vời.
Trên môi luôn đọng nụ cười,
Vững vàng con nhé dẫu đời gió sương.
Ngủ đi con, bé yêu thương,
Mai đây bay nhảy dặm đường xa xôi.
Vươn lên con khỏi nợ đời,
Áo cơm, cơm áo một thời xót xa.
Ngủ đi con, giữa bao la,
Tình cha, nghĩa mẹ, ấy là vành nôi.
Mai đời dẫu có nổi trôi,
Hải Anh con nhớ giữa đời nghẩng cao.
( 5/1987)
Nghe em ru con
Ầu ơ... Em hát ru con
Lòng anh một thoáng bồn chồn xôn xao.
Câu ca tự một thủa nào,
Ba chìm, bảy nổi đi vào tương lai.
Cái kiến mày kiện củ khoai,
Được thua chẳng biết leo hoài cành đa.
Bao đời một nỗi xót xa,
Vì sao kiến phải leo ra, leo vào?
Ngủ đi con, ngủ ngoan nào,
Lời ca này sẽ theo vào đời con.
Đói lòng ăn trái bòn lon,
Em ơi ! Lời hát ru con anh buồn.
Ai đi muôn dặm nẻo đường,
Quên lời ca ấy, yêu thương dặn dò.
Dòng sông, bến nước con đò,
Quê hương ta đó, bây giờ ra sao?
Những đời vất vả cần lao,
Câu hát ngày nào chua xót, đau thương.
Ai về nơi ấy : Quê hương?
Nhắn hộ con đường, góc phố, hàng cây.
Lời ru đất mẹ còn đây,
Mà ta xa vắng tuyết mây xứ người.
Ai đi muôn nẻo xa vời,
Có còn thương nhớ đất trời quê ta?
Ai đem hương vị quê nhà,
Mang đi đổi lấy tuyết hoa xứ người?
Ru con em hát... ạ ời
Lòng anh trở lại khoảng trời...yêu thương.
(Những ngày xa xứ 1987)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]