Mưa đêm, trời mưa triền miên từ tối. Một đợt gió mùa đông bắc muộn màng tràn về. Ngồi nghe nhạc. Những lời ca tha thiết quá: "Ôi con sông quê, con sông quê, sông có nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ? Vời vợi tuổi thơ một xâu bánh đa vừng...”
Ôi tuổi thơ ngồi ngóng mẹ, ai chẳng có. Trong tuổi thơ tôi, nơi chờ ngóng mẹ là một cửa ô nhộn nhịp, ngóng lên con phố trước mặt đông người qua lại chờ mẹ đi làm về. Khao khát gặp mẹ làm sao, thời gian chờ đợi dài dằng dặc...
Mẹ cho con hình hài, cho con tiếng khóc lúc chào đời, cho con hơi ấm của mẹ và dõi theo từng bước con đi. Một tuổi thơ chia ly bởi chiến tranh với hàng năm vắng mẹ, luôn mong gặp mẹ đâu đó nhạt nhoà trong kí ức...
Đêm nào trong tuổi thơ sốt cao mẹ thức trắng đêm âu lo ngồi xoa lưng cho mình ngủ, thỉnh thoảng lại dấp ướt chiếc khăn đắp trên trán và lòng trĩu nặng những âu lo?...
Hai mốt tuổi bước chân tha phương và trong tuyết trắng chiều ba mươi tết ngồi ứa nước mắt vì nhớ nhà, hình ảnh mẹ hiện ra: Tần tảo lam lũ như quê hương mình
Bây giờ khi mình đã bước vào mùa thu của cuộc đời mẹ vẫn luôn âu lo dõi theo. Với mẹ mình vẫn mãi là đứa trẻ, vài hôm không thấy rẽ qua là mẹ lại sốt ruột hỏi han sợ ốm đau hay làm sao. Lòng mẹ bao la quá, ngôn ngữ nào diễn tả nổi bây giờ?
Nhân ngày của mẹ 11/5
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]