Bố không biết phải nói vá»›i con Ä‘iá»u gì nhân sinh nháºt cá»§a con. Bây giá» con đã lá»›n. Hai mốt tuổi, con đã là má»™t chà ng trai, đã rá»i khá»i vòng tay bố mẹ từ lâu. Có thể con tá»± nghÄ© mình đã trưởng thà nh và là m bất cứ Ä‘iá»u gì con muốn. Nhưng vá»›i bố mẹ, con vẫn chỉ là má»™t cáºu bé còn dại khá» và bố mẹ luôn dõi theo từng bước Ä‘i cá»§a con để uốn nắn và nhắc nhở kịp thá»i, bởi cuá»™c sống không há» giản đơn.
Hai mốt năm đã trôi qua kể từ ngà y con cất tiếng khóc chà o Ä‘á»i trên má»™t đất nước Trung Âu xa xôi, có khi nà o con tá»± há»i suốt trong quãng thá»i gian ấy có những kỉ niệm gì đáng nhá»›? Hôm nay bố muốn kể và i kỉ niệm nho nhá» từ khi con sinh ra cho đến lúc con Ä‘i há»c. Chỉ và i kỉ niệm nhá» thôi trong số muôn và n những kỉ niệm vá» con Ä‘ang ùa vá» trong bố. Những kỉ niệm mà chắc rằng trong kà ức cá»§a con không thể lưu giữ được vì lúc ấy con còn nhá» lắm.
Có thể mai nà y con sẽ há»i vì sao/ Con sinh ra giữa trá»i Âu tuyết trắng/ Chứ không phải ở quê nhà đầy nắng?/ Cha biết trả lá»i sao...
Äấy là những câu thÆ¡ bố viết cho con khi con và i tháng tuổi. Ngà y ấy bố nghÄ© có thể sẽ có lúc con há»i câu đó. Nhưng con đã không cần phải há»i. Äôi khi trong những câu chuyện thưá»ng nháºt ở gia đình giữa bố mẹ vá»›i ông bà , các bác, con đã biết được vì sao.
Có phải vì cuá»™c sống lắm gian lao/ Rá»i xứ sở cha Ä‘i tìm hạnh phúc?/ Lên phi cÆ¡ mà lòng cha Ä‘au tức/ Cha xa rá»i xứ sở tại vì sao?
Ngà y bố ra Ä‘i quê hương mình còn đói nghèo, đến gạo còn chẳng đủ phải ăn độn đủ thứ như ngô, khoai, sắn và tháºm chà cả hạt BoBo (má»™t loại hạt chỉ dà nh cho gia súc) nói chi đến thịt, cá.
Bằng tuổi con bây giá», sau khi há»c xong không xin được việc là m, bố chấp nháºn ra Ä‘i, ra Ä‘i để tìm đưá»ng cứu mình, cứu gia đình chứ đâu phải là cứu nước thoát khá»i cảnh đói nghèo (dù đôi khi trong diá»…n thuyết ngưá»i ta vẫn nói rằng sang đó há»c táºp, là m việc nâng cao trình độ để mai kia vá» phục vụ đất nước). Bố như má»i ngưá»i trong dòng ngưá»i ra Ä‘i lúc ấy, chỉ khác là bố không tìm má»i cách “chạy chá»t†để ra Ä‘i mà thôi vì lúc ấy bố thừa tiêu chuẩn để Ä‘i nước ngoà i theo quy định. Hai bác trai con, ngưá»i đã nằm xuống trong cuá»™c chiến tà n khốc tại Cổ thà nh Quảng Trị năm 1972, ngưá»i lúc ấy Ä‘ang cầm súng tiá»…u phỉ Fulrô ở đâu đó trong rừng sâu Tây Nguyên, vì thế ngưá»i ta “không cần†bố và o lại quân đội dù đã được huấn luyện.
Sau gần 20giá» bay (nghỉ giữa chặng ở Karachi – Pakistan) bố đặt chân mình lên đất Berlin và từ đó chuyển tầu liên váºn sang Praha.
Những ngà y đầu ở đó khi và o siêu thị mua thá»±c phẩm, đứng trước bạt ngà n những đồ ăn thức uống ngon là nh, những con gà là m sạch đã chặt bá» chân, đầu, những miếng thịt lÆ¡n, thịt bò đỠhồng đóng gói trong há»™p bá»c nilon...bố đã đứng lặng và ứa nước mắt.
Con có thể tá»± há»i sao có thế mà phải khóc. Bố khóc vì tất cả những gì nÆ¡i quê hương bất chợt à o vá» trong bố, dữ dá»™i và tà n nhẫn. Äó là hình ảnh bà ná»™i cá»§a con vá»›i chiếc áo cánh nâu, cái nón cÅ© kÄ© Ä‘i xếp hà ng cả buổi trưa dưới trá»i nắng chang chang để mua má»™t má»› rau, khi xe rau vỠđám ngưá»i phÃa sau trà n lên chen lấn, xô đẩy vì nếu xếp hà ng đợi đến lượt thì hết hay há» mua thêm để bán lại. Bà ná»™i con sức yếu, ngưá»i nhá» bé bị chen rách cả áo và bẹp nát cái nón trở vá» vá»›i hai má»› rau mua được cÅ©ng tả tÆ¡i không kém.
Äó vẫn là hình ảnh bà đêm trước ngà y Chá»§ Nháºt Ä‘em má»› tem phiếu thá»±c phẩm ra bảo các con xem lại còn ô nà o mua thịt, ô nà o mua Ä‘áºu phụ...Bà chuẩn bị sẵn để 4h sáng mai trở dáºy Ä‘i xếp hà ng mua. Tai sao lại phải thế? Bà đi sá»›m xếp hà ng để mong mình trong số những ngưá»i đứng đầu như thế má»›i có cÆ¡ mua được Ãt thịt thá»§, hay mua được chân giò...Những thứ mà bây giá» hình như các con chẳng muốn ăn, nhưng ngà y ấy phải chầu chá»±c để mua đơn giản chỉ bởi vì ná»a kg trên tem phiếu sẽ được thà nh má»™t kg nếu mua thứ đó.
Äó chÃnh là hình ảnh bố khi nấu cÆ¡m lúc bà đi là m vắng chỉ dám nhúng ướt đầu đũa rồi chấm và o lá» mì chÃnh cho dÃnh Ãt cánh và nhúng và o nồi canh rau theo lá»i bà dặn mà không thể cho nhiá»u hÆ¡n vì cả tháng khẩu phần cả nhà chỉ có ná»a lá» Pelecinin mì chÃnh (chứ không phải như bây giỠăn Ãt vì nó có hại)
Äó là cảnh những bữa cÆ¡m hà ng ngà y ông bà chỉ dám ăn lưng bát má»™t cách cháºm chạp, nhưá»ng phần cho mấy đứa con Ä‘ang tuổi lá»›n ăn đến bát thứ ba, thứ tư...
Tại sao bố lại lan man nói chuyện nà y? Vì bố muốn con hiểu bố đã phải cân nhắc, phải day dứt bao nhiêu khi đưa con trở vỠnước lúc biết rất rõ quê hương mình vẫn còn đói nghèo như ngà y bố ra đi.
Bố quen và yêu mẹ con trong cái buồn day dứt cá»§a những đứa con Việt Nam sống nÆ¡i xứ ngưá»i như thế. Bố mẹ đã cưới nhau sau bốn năm trá»i quen biết, yêu nhau và má»™t năm sau thì sinh con.
Ngà y con ra Ä‘á»i là má»™t ngà y đầy nắng (con sinh ra lúc 18h30’ ngà y 28/5 nhưng do ngà y hè bên đó dà i, khoảng hÆ¡n 21h má»›i hoà ng hôn) và khi đó những quả anh đà o đầu mùa cÅ©ng vừa chÃn. Äúng ngà y sinh con thì bố không có mặt ở đó vì theo dá»± tÃnh cá»§a bác sỹ mẹ sẽ sinh và o ngà y 01/6. Hôm ấy bố được báo mẹ con đã và o viện. Hôm sau bố vẫn Ä‘i là m bình thưá»ng vì biết có xuống ngay chá»— mẹ con thì cÅ©ng không giải quyết được vấn đỠgì vì ngưá»i ta cách ly không cho và o. 10h sáng ngà y 29 Ä‘ang là m việc thì bố nháºn được Ä‘iện thoại là mẹ đã sinh con lúc chiá»u qua. Tất cả những ngưá»i bạn cả Việt, Tiệp, BaLan cùng là m việc vá»›i bố xúm và o bắt tay chúc mừng. Bố bối rối ngượng ngùng vì lần đầu được là m cha. Phá luáºt cấm, xếp cá»§a bố cho phép bố chạy ra mua chai rượu và o để tất cả uá
»‘ng mừng. Äó là những giây phút hạnh phúc nhất trong Ä‘á»i bố. ÄÆ°á»£c nghỉ ngay sau đó bố ra ôtô xuống vá»›i con.
Chắc chắn trong kà ức cá»§a con sẽ chẳng có gì vá» nÆ¡i sinh ra bởi con trở vá» VN khi còn rất nhá». Äó là thà nh phố Cesky Brod (ngoại ô thà nh phố KoLÃn - má»™t thà nh phố lá»›n cách Praha khoảng 20km). Khi bố đến thăm hai mẹ con, ngưá»i ta cÅ©ng chẳng cho và o và bố cÅ©ng chỉ đứng ở dưới nhìn lên nói chuyện vá»›i mẹ con qua cá»a sổ tầng 2. Bố trở vá» Ä‘i mua xe đẩy, nôi và và i thứ lặt vặt còn thiếu...Mãi đến ngà y 05/6 bệnh viện má»›i cho xe đưa hai mẹ con vá».
Có thể mai nà y con sẽ há»i vì sao/ Cha lại đổi lá»i ru thà nh Ä‘iệu nhạc/ Hay cha đã quên rồi câu lục bát/ “ Ta vá» ta tắm ao ta...â€?
Con được mấy tháng thì mẹ Ä‘i Hungari cùng cả Ä‘oà n, bố xuống trông con. Kà túc xá vắng tanh vì má»i ngưá»i Ä‘i hết. Bố báºt nhạc cho con nghe và tranh thá»§ Ä‘i giặt, con đã biết tá»± nằm chÆ¡i má»™t mình không quấy khóc đòi bế. Buổi tối nhá»› mẹ con khóc nhiá»u hÆ¡n dù bố đã cho con ăn, bế con trên tay hát ru mãi nhưng con chẳng chịu ngá»§, chợt nhá»› ra vì sao như thế nên bố đã đặt con và o nôi và lấy bá»™ quần áo ngá»§ cá»§a mẹ Ä‘ang mặc dở vẫn để đầu giưá»ng đặt bên cạnh gối cá»§a con. Cảm nháºn được hÆ¡i mẹ từ bá»™ quần áo, con đưa tay quá» kéo bá»™ quần áo và rúc mặt và o đó tìm hÆ¡i mẹ. Lát sau con đã ngá»§...
Con được 10 tháng thì chá»— mẹ xảy ra những chuyện trục trặc, sau khi cân nhắc má»™t tuần bố quyết định xin vá» nước để đưa hai mẹ con vá». Äây là má»™t quyết định rất khó khăn vá»›i bố, bởi khi ấy tình hình trong nước vẫn hết sức thảm hại, ngưá»i trong nước tìm đủ má»i cách để ra Ä‘i mà bố lại xin vá», trong khi bố có thể đưa hai mẹ con lên chá»— bố cùng sống. Nhưng như bố đã viết trong bà i thÆ¡ “Rồi mai cha sẽ đưa con vá»â€. Bố không muốn con phải tha hương nÆ¡i đất khách trong khi còn có quê hương, ông bà , nguồn cá»™i...Bố không muốn mai kia con trở thà nh ngưá»i công dân chẳng ra Tiệp, chẳng ra Việt Nam.
Chuyến bay đưa gia đình mình trở vá» hạ cánh xuống phi trưá»ng Ná»™i Bà i và o má»™t ngà y đầu Xuân vẫn còn se lạnh. Từ cá»a sổ nhìn xuống khi máy bay Ä‘ang hạ dần độ cao bố cứ ngỡ do trục trặc kÄ© thuáºt gì đó nên máy bay phải hạ cánh xuống cánh đồng. Chỉ thấy toà n ruá»™ng là ruá»™ng, thi thoảng có những nếp nhà nâu xám mầu mái rạ như những chiếc nấm lẻ loi, có và i con bò nâu và ng nhá» xÃu Ä‘ang gặm cá». Cảnh váºt quê hương vẫn nghèo nà n như ngà y bố ra Ä‘i...Bố thấy thay vì mừng vui nước mắt lại dâng lên vì chưa biết bao giá» con sẽ có được những tháng ngà y sung sướng. Nhưng cảm giác đó qua nhanh, bố mừng vì Ãt phút nữa thôi con sẽ có được những tình yêu thương vô bá» từ ông bà , các bác, chú, cáºu...
Cá»a máy bay mở ra, con được ưu tiên xuống trước. Ngưá»i tiếp viên hà ng không để con ngồi nguyên trong chiếc xe đẩy bê cả xe Ä‘i từng báºc cầu thang và đặt xuống đưá»ng băng. Con đã “đặt chân†lên mảnh đất quê hương mình như thế đó. Äằng xa kia là các bác Ä‘ang vẫy tay chà o đón.
Cá»a kiểm tra hải quan, bao nhiêu thá»§ tục phiá»n hà , ngưá»i ta hoạnh hoẹ bố mẹ đủ Ä‘iá»u. Nà o là sao mang lắm thuốc lá thế (có ba tút thuốc vừa để hút vừa để là m quà ), nà o là những bức ảnh quảng cáo cá»§a hãng thuá»· tinh trang sức nÆ¡i bố là m việc là ảnh kiêu dâm (vì có hình ná»a ngưá»i phụ nữ không mặc áo mà chỉ che bằng tấm khăn voan). Bố phát cáu vì những Ä‘iá»u vá»› vẩn ấy trong khi con vì sợ hãi, vì mệt đã khóc thét lên. Tức mình bố bế con ra khá»i xe và đặt luôn lên mặt bà n kiểm tra hà nh là trong khi đám đồ còn tung toé, may mà con được đóng bỉm chứ cứ như trẻ con VN lúc đó chắc con đã tè ướt cái bà n ấy rồi, mà có khi lúc ấy con “tè†ra bà n lại hay.
Má»i việc rồi cÅ©ng qua khi bố chia cho ngưá»i ta má»™t và i thứ: Và i bánh xà phòng thÆ¡m, mấy bao thuốc lá...Riêng mấy bức ảnh quảng cáo mang vá» là m kỉ niệm bất chợt bố hiểu rằng nó không phải là văn hoá phẩm đồi trụy gì khi ngưá»i nhân viên kiểm tra nói nhá» và o tai bố: “Anh cho tôi xin má»™t tá», ảnh đẹp quáâ€
Ở nhà đã thuê má»™t cái xe Uoát ra đón (khi ấy cÅ©ng là hoà nh tráng lắm rồi, dù bây giá» nghÄ© lại nó cÅ©ng chỉ hÆ¡n cái xe công nông má»™t tÃ) và con được đưa vá» bà ngoại trước (phải như thế con ạ vì sau đó bà ná»™i xuống xin phép bà ngoại đón hai mẹ con vá»)
Có thể mai nà y con sẽ há»i vì sao/ Bạn bè cha có ngưá»i không trở lại/ Há» chạy trốn quê hương vì sợ hãi/ Hay là vì cô gái mái tóc nâu?/ Con yêu dấu, con muốn hiểu vì đâu/ Mai khôn lá»›n tá»± tìm lá»i giải đáp/ Con hãy tin rằng lòng ngưá»i ai cÅ©ng nát/ Khi xa rá»i xứ sở sống tha hương.
Những ngà y đầu trên quê hương trong nỗi vui mừng đoà n tụ rồi cũng qua nhanh, cuộc sống mưu sinh nhanh chóng kéo bố mẹ và o guồng quay của nó. Nhưng rồi vất vả cũng qua đi, chẳng mấy con đã và o lớp Một.
Kỉ niệm đáng nhá»› nhất khi con Ä‘i há»c lá»›p Má»™t là lần bố vá» muá»™n không đón con kịp. Trưá»ng xa nhà 6km (xin và o trưá»ng Ä‘iểm mà ), hà ng ngà y bố đưa con Ä‘i há»c bằng xe máy, qua bao nhiêu ngã ba, ngã tư đông nghịt và ngưá»i lá»›n sang đưá»ng còn mệt nói gì đến đứa trẻ 6 tuổi. Thế mà khi đến đón muá»™n, không thấy con đứng ở cổng trưá»ng chá» bố như má»i ngà y, và o trưá»ng há»i bác bảo vệ không còn bất cứ đứa trẻ nà o trong trưá»ng, mấy dãy phố quanh đó cÅ©ng chẳng có. Bố cuống lên Ä‘i tìm, và o cả đồn công an gần đó, gá»i Ä‘iện Ä‘i các nÆ¡i và vá» cả hai bà để há»i mà chẳng nÆ¡i nà o có con. Bố thấy tim mình thắt nghẹn má»™t ná»—i lo sợ. Tìm mãi và khi trở vá» nhà để cùng má»i ngưá»i bà n cách chia nhau Ä‘i tìm tiếp má»›i biết con vừa vỠđến nhà . Hóa ra hôm đó con tan ra sá»›m, bố lại đến đón muá»™n hÆ¡n má»i ngà y, chưa có khái niệm giá» giấc, chá» lâu và thấy trá»i tối con đã tá»± tìm đưá»ng vá» nhà . Cứ lầm lÅ©i Ä‘i qua những dãy phố mà trong trà nhá»› đã lưu lại khi hà ng ngà y bố đèo con Ä‘i qua, cái cặp trên vai, con Ä‘i theo bản năng cá»§a chú chim non cháºp chững chuyá»n vá» tổ khi bị lạc giữa Ä‘á»i. Bố không biết khi đó trong đầu con nghÄ© gì, chỉ thấy ông bà kể lại khi con vỠđến cá»a, chỉ đến lúc nhìn thấy ông bà con má»›i oà khóc, con khóc lặng Ä‘i không còn ra tiếng nữa và tụt cái cặp rÆ¡i xuống đất. Con không và o trong nhà mà cứ đứng ở cá»a khóc đến tÃm cả ngưá»i. Con khóc như chưa bao giỠđược khóc. Bố nhìn
con và thấy ân háºn, xót xa vô cùng. Bố tá»± nhá»§ không bao giỠđể con rÆ¡i và o hoà n cảnh như thế nà y má»™t lần nữa. Nhưng cÅ©ng chÃnh đêm đó khi đã bình tâm lại bố tin rằng mai nà y con sẽ trở thà nh má»™t ngưá»i đà n ông mạnh mẽ...
Viết cho con những kỉ niệm ấy trong sinh nháºt nà y, bởi nếu bố không kể con chẳng thể nhá»›. Tuổi thÆ¡ con còn nhiá»u kỉ niệm đáng nhá»› nữa, nó được ghi dấu lại bằng nháºn thức và trà nhá»› cá»§a con. Những kỉ niệm cá»§a ngà y xa xôi mà hôm nay bố kể sẽ theo con và o Ä‘á»i, má»—i khi nhá»› lại có thể con sẽ rút ra được từ đó Ä‘iá»u gì có Ãch cho cuá»™c Ä‘á»i mình...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]