Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

Ngày thứ hai "ăn nhạt"

Một đêm trôi qua với chừng 1h đồng
hồ ngủ chập chờn. Sáng dậy đi mua cho con bát phở, ép mãi con gái mới ăn vài miếng.
Cứ kêu không đói và buồn nôn để thoái thác việc ăn. Cùng ăn với con một chút
xong đi dọn dẹp.

Hôm qua vợ dặn còn hai bộ quần áo
từ hôm trước treo trên mắc chưa giặt, nhớ giặt nốt. Lên tầng 3 vào nhà tắm của
con trai xem có gì thì đem giặt một thể. Công tử này thay quần áo ra rồi ném
vào cái giỏ nhựa trong nhà tắm, cuối tuần đổ vào máy giặt nên nhiều khi quần áo
có được giặt sạch đâu.

Phơi xong chậu quần áo to tổ bố,
vào cặp sốt cho con gái thấy vẫn sốt cao đành đi lấy viên thuốc giảm sốt cho uống.
Mình vốn không thích lạm dụng thuốc Tây. Ngày bé mỗi khi các con sốt Mẹ hay ra
bờ ao gần nhà hay ra hàng bán các loại lá kiếm lá Sài Đất (hay Nhọ Nhồi gì đó) về giã ra, cho vào miếng
vải màn sạch và vắt lấy nước cho mấy anh em mình uống. Nhìn cái chén nước xám
đen đã ghê hết cả người, nhưng Mẹ nghiêm lắm, không uống không được. Có lần
không chịu uống Mẹ nhờ người giữ chặt tay chân rồi dùng đũa cả (loại đũa to
dùng để nấu cơm) chèn ngang miệng để đổ chén nước ấy vào mồm. Phun ra được một
ít, còn một phần cũng phải nuốt. Thôi lần sau nhắm mắt uống cho nhanh. Ấy vậy
mà mấy anh em cứ thế lớn lên, ít bệnh tật. Cuộc sống như cây cỏ thiên nhiên, dù
môi trường khắc nghiệt vẫn lớn lên mạnh mẽ theo thời gian. Không như bây giờ
cái gì cũng ỉ lại thuốc Tây để rồi lắm khi thất vọng về nó.

Vừa ngồi hút điếu thuốc chợt nhớ
ra đã hai ngày mình chưa tắm, quần áo mặc ở nhà đã 3 hôm chưa thay, con gái
cũng chưa thay quần áo, bật bình nóng lạnh và bảo con rửa ráy, thay quần áo
xong mình cũng đi tắm. Sản phẩm lại là một chậu quần áo nữa phải giặt. Ôi!...

Bữa trưa bạn mang đồ ăn đến, lười
không cắm cơm khi thấy nồi cơm tối qua con trai nấu vẫn còn một nửa. Thế là lò
vi sóng lại phát huy tác dụng. Con Gái có bát mỳ vằn thắn mua tận trên phố Cổ của
hàng mỳ gốc TQ và đã có thâm niên mấy chục năm, nhưng con cũng chỉ ăn vài miếng
sau khi nhặt thịt bỏ ra ngoài.

Bảo con đi nằm nghỉ, mình ôm
laptop vào mạng trả lời những lời thăm hỏi của các bạn trên blog & lướt qua
tin tức. Dù mệt nhưng cũng khó ngủ vì cứ thỉnh thoảng lại có điện thoại, hơn nữa
phải canh chừng con bé xem diễn biến như thế nào. Cũng may việc trả lời các bạn
còn để cho đầu óc mình đỡ lo lắng, căng thẳng, chứ ngồi không càng thấy mệt và
buồn. Lời hỏi thăm, chia sẻ của các bạn mà đa phần chưa hề gặp mặt cũng đã làm
vơi nhiều căng thẳng. Cố gắng làm theo một vài lời khuyên nho nhỏ để giảm sốt
cho con.

Bây giờ con gái đang ngủ, bữa tối
của mình cũng đã xong sau khi ăn nốt những gì còn của buổi trưa. Vốn quen bữa
trưa là bữa Bia nên ở nhà như thế này lại ăn nhiều cơm hơn. Ngồi viết những
dòng này để cho đầu khỏi nghĩ linh tinh việc khác trong khi chờ con trai về để
vào thay ca trông bà xã. Chị dâu đã xuống mang theo cặp lồng cháo, sau hai câu yêu cầu, con gái ngoan ngoãn ngồi dậy ăn cháo. Mình mà bảo chắc nó lại có lý do để không ăn.

Đêm nay đành nhờ bà chị dâu ngủ lại để trông con gái vậy. Ngày mai phải đến cơ quan buổi
sáng, có cuộc họp mình không thể vắng mặt. Mọi người ai cũng phải đi làm, Biết nhờ ai trông con đây? Còn bà xã
nữa, con trai không thể nghỉ nhiều, ngân hàng của con đang gặp nhiều vấn đề,
ban lãnh đạo đang trong một cuộc chiến loại trừ nhau bằng một thứ luật còn tàn
nhẫn hơn cả luật của rừng xanh…


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]