Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

Câu thơ tháng Sáu

 

 


Chiều nay đọc tin nhắn, B có nhắc về những câu thơ trên quyển lịch mà mình đã tặng với lời dặn: Hãy để nó trên mặt bàn, mỗi khi xem ngày tháng hay lúc rảnh rỗi hãy đọc những câu thơ trên đó và suy nghẫm.  Mỗi một trang lịch đều có một câu thơ mang tính triết lý về thế sự, về lẽ sống ở đời.  Dù chúng ta đã đi qua quá nửa đời người, đã được bảo ban, dạy dỗ trong gia đình, ở nhà trường, ngoài xã hội cũng như trường đời đã giúp ta học được rất nhiều điều bổ ích. Nhưng mỗi ngày chúng ta hãy dành vài phút tĩnh tâm để suy nghẫm về mình, về những gì chúng ta làm, về ý nghĩa của cuộc sống…


Trên trang lịch tháng Sáu này là câu thơ: ”Lợi danh như bóng mây chìm nổi/ Chỉ có tình thương để lại đời”. Những ngày này mọi việc xảy ra quanh mình làm mình cứ trăn trở về lòng người và tình đời. Nhiều năm trước đây chính mình cũng đã từng chua chát viết những câu thơ:”Giậu chưa đổ mà Bìm leo tứ phía/ Chúng ở đâu mà nhanh thế mọc lên…”. Mới tháng trước thôi khi việc bê bối chưa xảy ra, người ta ca tụng, nịnh bợ nhau. Đột ngột có chuyện, vị trí lung lay, cái “Giậu” chưa đổ mà sao đã thấy bao nhiêu ngọn Bìm Bìm đã vươn cái ngọn dài của nó về phía ấy. Những câu diễu cợt, thái độ coi thường, những lời kể xấu…Ôi! Thói đời…


Ngày nào mình cay đắng, chán chường về tính nhỏ nhen, đố kị của người đời. Bon chen danh lợi ư? Chúng ta sinh ra đời với đôi tay không chẳng cầm thứ gì, mai đây về với ba tấc đất cũng chỉ bàn tay không đặt trên bụng. Mang theo được cái gì đây khi tiền tài, địa vị chỉ là cái phù du vay mượn của đời. Người chết chỉ để lại trong lòng người sống những ấn tượng tốt đẹp về điều mà họ đã làm, ý nghĩa của những tháng năm họ đã sống trong cuộc đời này.


Trên bia mộ mỗi con người lúc trở về với đất sau dòng tên là cái gạch ngang giữa năm sinh và năm mất, rồi địa chỉ, quê quán. Tấm bia dù có to đến mấy cũng chẳng mấy ai khắc vào đó đủ các chức danh mà lúc còn sống người đó đã nắm giữ (tất nhiên có những trường hợp đặc biệt) hay ghi vào đó người này có bao nhiêu tiền, bao nhiêu ngôi nhà, bao nhiêu mảnh đất…Cái gạch ngang giữa năm sinh, năm mất chỉ dài 2 – 3 cm nhưng đó là cả một đời người: 10 năm, 20, 50…80 hay 100 tuổi cũng chỉ 2 -3 cm đó thôi. Chúng ta mất đi để lại cái gì trong lòng gia đình, người thân, bạn hữu và xã hội?


Đầu năm tặng B quyển lịch với lời dặn vậy, dù không nói hết nhưng B đã hiểu mình muốn nói điều gì, những câu dăn dạy như vậy chúng ta thường xuyên gặp ở đâu đó,nhưng mấy khi chúng ta dành vài phút tĩnh tại để suy nghĩ về nó, tự nhìn lại mình để sống tốt hơn, khuyên nhủ bạn bè, dạy bảo các con…Thường khi đã trải nghiệm, đã vấp ngã…chúng ta mới hiểu về lẽ sống, về giá trị thực sự của cuộc sống, về mỗi khó khăn để biết làm Người.    


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]