Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

“Nỗi đau trong hồn”



Đọc kỹ mới thấy cái đề bài thứ ba này khó quá. Kiểu này mình dở hơi rồi. Cái đầu ngon ăn (như kiểu đánh bạc với mấy tay bạc già, 1 – 2 ván đầu bao giờ cũng thả cho mình thắng để “rắc thính”) đến lần này thì…Định mời một bạn cùng hỗ trợ, nhưng rồi lại thôi. Đành phải cố vì đã chót vỗ tay rồi. Mà mình cảm nhận theo cách riêng của mình. Các Cụ nói chẳng sai: “Ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân”. Ai thích thì chia xẻ, không thích thì…sang nhà khác chơi vậy.


NỖI ĐAU TRONG HỒN

Bạc đã xám, ánh Vàng thôi lấp lánh
Thơ với Đời rũ áo bỏ ra đi
Tuổi trẻ xưa dấu vết cũ còn gì
Bên phiến đá, lặng nhìn theo Thạch Thảo.

Cuộc bể dâu dòng đời sao tàn khốc
Thời gian trôi, như bóng người trượt dốc
Tâm Hồn ơi! Trong gông cùm bật khóc
Từ ngục lòng ta thấy xót thương thêm.

Hồn ta đau những giọt lệ yếu mềm
Đường trần gian bước chân hòa gió bụi.
Lặng lẽ khóc khi yêu và chờ đợi
Dẫu hồn đau chẳng nuối tiếc gì đâu.

Hè đã qua, Đông trắng tuyết đêm thâu
Dấu thời gian phủ mầu trên mái tóc

Thú Thời Gian, con vật quá tham lam
Tim bỏ lại, hoang tàn cùng trống vắng.

Bạc chẳng sáng, Vàng cũng thôi lấp lánh
Tình với Người lạnh lẽo bỏ ra đi
Tuổi trẻ ơi! Mi tiếc nuối điều gì
Ta tự hỏi: Tâm hồn ơi còn sống?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]